top of page

[Thơ] Người muôn năm cũ

Một xuân nữa lại qua

Tôi trở về quê nhà

Phố vắng nơi chốn cũ

Làm tôi nhớ người xưa.


Đôi chân em đong đưa,

Em ngâm bài thơ tủ:

“Những người muôn năm cũ

Hồn ở đâu bây giờ?” (1)

(1) Mượn tứ thơ bài "Ông đồ" của Vũ Đình Liên.

Hồn em đâu bây giờ?

Lỡ tan vào gió biếc

Biền biệt trong khói thoảng

Chẳng ở lại nhân gian.


Tôi nhớ ngón tay đan

Dưới trời chiều quang đãng

Tôi nhớ bóng hoàng lan

Phủ ngợp ánh chạng vạng.


Nay tôi đi muôn nơi

Gặp muôn người, muôn vẻ

Tâm trí lại chẳng thể

Ngừng nhung nhớ người xưa.


Chân về ngay trước cửa

Thấy hoàng lan đã già

Thấy trời chiều tàn tạ

Thấy ký ức trôi xa


Tôi mua một nhành hoa

Gửi tặng em làm quà

Nét em cười rạng rỡ

Nở bừng cõi lòng tôi.


Nay tôi lại hồi bồi

Đi mua nhành hoa ấy

Hy vọng em đón lấy

Dù em chẳng còn đây.


Đặt hoa trước mộ cũ

Tôi cười với người xưa:

“Một xuân lại qua nữa

Em đã quên tôi chưa?”

Bài đăng liên quan

Xem tất cả
[Tản văn] Nhớ cố nhân

Tản văn lấy cảm hứng từ “Độc Tiểu Thanh Ký” của Nguyễn Du, trong Thanh Hiên thi tập, phần Làm quan ở Bắc Hà. Người ta vẫn thường nói,...

 
 
 

Bình luận

Đã xếp hạng 0/5 sao.
Chưa có xếp hạng

Thêm điểm xếp hạng

Theo dõi tác giả để cập nhật bài viết mới mỗi ngày nhé!

 

Hãy ủng hộ tác giả một cốc trà sữa để cô ấy nạp đường hoàn thành tác vụ <3

bottom of page