top of page

[Thơ] “Mai thầy xây Cửu Trùng Đài.”

Cảm hứng và phóng tác dựa theo kịch "Vũ Như Tô" của Nguyễn Huy Tưởng.

“Mai thầy xây Cửu Trùng Đài.”


Giọng thầy nghe bải hoải.


Tôi vội vàng khuyên giải:

“Thầy đừng xây Cửu Trùng Đài

Đừng đày người đời nơi khổ ải,

Chúng ta đã đủ trần ai.”


Đáp lại,

Thầy khẽ thở dài:

“Ta phải đi tìm chân lý.

Mỗi viên gạch đều là ý chí

Là nghệ thuật hùng vĩ mà, con ơi.”


“Nhưng con chỉ thấy thế thời

Tơi bời, đổ nát.

Con trời tà ác

Hại muôn dân.

Và những quân thần

Mưu toan loạn lạc.

Núi sông tan tác

Bởi binh đao.

Người đời đã chẳng thể vác

Chín tầng cao.


Con biết thầy trầy trật gian lao,

Vì mộng ảo

Vì bề trên điên đảo

Vì lý tưởng chẳng mòn hao.

Nhưng thầy ơi,

Đài cao nhuộm máu người đời

Rồi sẽ bơi trong lửa đỏ.”


“Thầy

Có thể để ngỏ

Chân lý

Có thể từ bỏ

Mộng mị

Nhưng lời vua tựa thiên ý

Kháng chỉ

Người nhà sẽ đi

Đến đoạn đầu đài

Thầy là bề tôi hèn dại

Là con sâu cái kiến dưới chân ngài

Không theo được lẽ phải.”


Mắt thầy nhỏ lệ bi ai.


“Thầy ở lại

Nơi khổ ải

Đợi con đến đốt Trùng Đài”.

Bài đăng liên quan

Xem tất cả
[Thơ] Người muôn năm cũ

Một xuân nữa lại qua Tôi trở về quê nhà Phố vắng nơi chốn cũ Làm tôi nhớ người xưa. Đôi chân em đong đưa, Em ngâm bài thơ tủ: “Những...

 
 
 
[Tản văn] Nhớ cố nhân

Tản văn lấy cảm hứng từ “Độc Tiểu Thanh Ký” của Nguyễn Du, trong Thanh Hiên thi tập, phần Làm quan ở Bắc Hà. Người ta vẫn thường nói,...

 
 
 

Bình luận

Đã xếp hạng 0/5 sao.
Chưa có xếp hạng

Thêm điểm xếp hạng

Theo dõi tác giả để cập nhật bài viết mới mỗi ngày nhé!

 

Hãy ủng hộ tác giả một cốc trà sữa để cô ấy nạp đường hoàn thành tác vụ <3

bottom of page