top of page

Ủy thác ẩn danh theo yêu cầu

  • Writer: Nhân Thời
    Nhân Thời
  • May 20
  • 19 min read

Ủy thác | bởi Ẩn danh.

Mối quan hệ | Nhân vật được ẩn danh theo yêu cầu người ủy thác.

Thẻ | NSFW, Slice of Life, Domestic comfort, Fluff and Smut, Tender Loving Sex, Emotional Intimacy, Hair Brushing, Soft Aftercare.

Dung lượng | 5,000 từ.






Khi ∎ bước vào căn hộ quen thuộc, ánh đèn hành lang vẫn chưa bật; không gian vẫn còn vương mùi nắng chiều sót lại nơi ban công chưa khép rèm. Chỉ có ánh đèn vàng ấm áp hắt ra từ góc bàn trên gác xép – nơi cô gái nhỏ của anh thường ngồi làm việc.


Động tác tháo giày của ∎ vô thức trở nên khẽ khàng hơn. Anh đổi đôi giày da đã lấm bụi sau một ngày dài ở Pax lấy đôi dép bông mềm mại – loại mà hai người từng mua thành cặp trong một lần đi dạo ngang quảng trường cuối mùa thu. Tay vẫn ôm bó hoa anh vừa chọn vội từ một cửa tiệm mở muộn và một túi đồ ăn, ∎ bước vào trong, băng ngang gian bếp nhỏ, qua chiếc sofa xám quen thuộc. Anh cúi người, đặt bó hoa cùng chiếc túi xuống bàn trà cạnh ghế, rồi quay gót bước lên gác.


Trên tầng lửng, ánh đèn bàn hắt xuống một vùng sáng nhỏ nơi góc phòng ngủ. ★ đang thiêm thiếp bên mặt bàn vẽ, gò má nghiêng áp lên nền giấy chi chít nét chì. Mái tóc xanh thẫm để xõa, vài lọn buông lòa xòa trên hàng mi tĩnh lặng. Những bản phác thảo trải lộn xộn quanh cô, vài tờ đã rơi xuống sàn, vướng vào chân ghế.


∎ ngừng bước. Chỉ một cái liếc mắt, anh đã biết cô gái của mình lại làm việc đến kiệt sức. Anh bước chậm đến, nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy đôi vai nhỏ. Hơi thở của ★ vẫn chậm và đều, gương mặt thả lỏng trong giấc ngủ. ∎ ngồi yên cạnh cô một lúc, rồi mới vươn tay gom lại những bản phác thảo rải rác quanh mặt bàn.


Chính lúc ấy, nghe tiếng giấy sột soạt, ★ mơ màng tỉnh lại. Cô chớp mắt vài lần, khi trông thấy ∎ đang cẩn thận xếp lại từng tờ giấy giúp mình, cô hơi ngơ ngác.


“Ơ… anh đến từ bao giờ thế?”


Thấy cô thức giấc, ∎ quay sang. Nhác thấy một bên má cô in rõ vết tỳ bàn, anh bật cười khe khẽ.


“Vừa tới thôi. Anh định gọi nàng công chúa ngủ trong rừng dậy bằng một nụ hôn…” ∎ làm bộ thở dài, “Ai ngờ em tự tỉnh luôn, để vuột mất cơ hội rồi.”


Giọng anh đầy vẻ tiếc nuối, trong khóe môi thì lại cong lên ranh mãnh. ★ biết ngay anh lại đang đùa giỡn, bĩu môi thay lời đáp.


Xếp xong những bản phác thảo giúp cô, ∎ ghé đến, nhéo nhẹ bên má đỏ ửng.


“Xem em kìa, lại làm việc đến mức thiếp đi.” Giọng anh pha chút hờn dỗi ngọt ngào. “Thế này thì ai thương nổi nữa, hả bạn ★?”


“Em… đâu có…” ★ phân bua: “À thì mấy nay, cũng hơi nhiều việc nên em tranh thủ chợp mắt chút thôi…”


“Ừ, chỉ một chút, đủ để anh vào nhà, dọn xong bàn và thấy cảnh tượng rất chi là dễ thương thế này.” ∎ nhướng mày, cố ý nhấn chữ ‘rất chi là dễ thương’ bằng tông giọng trêu ghẹo rõ rệt.


“Em đi rửa mặt đây!” ★ lách khỏi tay anh, tỏ ra bình tĩnh nhằm che bớt vẻ lúng túng khi bị anh bắt bài.


“Chờ chút.” ∎ giữ cổ tay cô lại, ghé sát gần cô. Hôn nhẹ lên vết hằn còn rõ bên má, anh thì thầm: “Anh về rồi đây. Nhớ em muốn chết.”


★ hơi nhoẻn cười: "Ừm, mừng anh về."


Đến lúc đó, ∎ mới lưu luyến buông cô ra. Đảo mắt nhìn qua chiếc bàn vương đầy tệp hồ sơ cùng những bản vẽ phác thảo đủ loại, ánh nhìn anh dừng lại ở chiếc lược ngọc đặt ở nơi dễ thấy nhất trên kệ. Chiếc lược ngọc thạch có hàng răng mảnh, bóng mịn, bên rìa khắc một đóa hồng trắng tinh khôi. Món quà này, anh đã tự tay thiết kế dành riêng cho người con gái mình thương, và tặng ★ vào ngày anh tỏ tình cô trong khu vườn cạnh đình nhà. Cầm chiếc lược lên, ∎ bước xuống cầu thang, vừa hay trông thấy ★ đang nghiêng đầu ngắm bó hoa cẩm tú cầu đặt trên bàn trà.


Bó hoa được gói trong lớp giấy lụa mờ màu sữa, buộc bằng một dải ruy băng tím nhạt. Những đóa cẩm tú cầu xanh pha tím bung nở mềm mại, xen giữa là vài cành cát tường trắng nhẹ như sương, điểm xuyết vài nhánh lá bạc tạo độ loang màu tự nhiên. Thẩm mỹ của ∎ luôn khiến những món quà anh chọn – dù giản dị đến đâu – cũng mang một vẻ đẹp đặc biệt, như thể sinh ra chỉ để dành riêng cho người anh yêu.


Nghe tiếng bước chân anh, cô ngoảnh lại, tò mò: “... Nay dịp gì mà lại mua hoa tặng em vậy?”


“Phải là dịp đặc biệt thì anh mới có thể mua hoa à?” ∎ đến gần, cầm lấy bó hoa và ôm cô từ sau lưng: “Thích không?”


★ nhận bó hoa từ tay anh, ánh mắt dừng nơi cánh cẩm tú cầu lấp lánh giọt sương chưa kịp khô. Mùi hương dịu mát lan nhẹ trườn vào khứu giác, xoa dịu tâm trí căng thẳng sau một ngày làm việc của cô. Gò má ★ hơi ửng lên, cô vui vẻ đáp: “Đẹp lắm… cảm ơn anh.”


“Chỉ cảm ơn thôi, không có gì khác à?” ∎ nhướng mày, cười khẽ. Anh khom lưng, đặt gương mặt ngang tầm với cô, ánh mắt không giấu nổi vẻ chờ đợi.


Tín hiệu của anh quá rõ ràng, ★ chỉ đành thuận theo, hơi kiễng chân, hôn nhẹ lên má anh.


Được phần thưởng cuối ngày từ cô, ∎ hài lòng ngồi xuống ghế sofa rồi vỗ nhẹ lên đệm bên cạnh.


“Nào, chị ★ lại đây…” Giọng anh pha chút đùa bỡn dịu dàng. “Để em chải tóc cho chị nhé?”


★ vừa bẽn lẽn vừa buồn cười. Cô đặt bó hoa xuống bàn, bước lại gần chiếc sofa rồi ngồi xuống, quay lưng về phía ∎.


Thỉnh thoảng, ∎ rất thích chải tóc cho cô bằng chiếc lược ngọc thạch anh từng tặng. Mỗi lần như thế, dáng vẻ thường ngày hay trêu chọc của anh lại nhường chỗ cho một vẻ dịu dàng, trầm lắng. Dù không quay lại nhìn, ★ vẫn cảm nhận được ánh mắt trìu mến anh đặt lên từng sợi tóc mình. Trái tim cô bất giác rộn ràng. Cô mím nhẹ môi, tay khẽ siết lấy góc váy.


∎ nhẹ nhàng nâng mái tóc cô lên. Ngón tay anh lướt qua vành tai, vuốt gọn hai bên tóc mai. Chiếc lược nhỏ chải qua những sợi tóc xanh thẫm, ánh lên sắc ngọc trầm dưới làn đèn vàng dìu dịu. ∎ cẩn thận đưa lược qua từng lọn tóc, chuốt thẳng mái tóc dài mà cô hiếm khi có thời gian chăm chút vì bận rộn.


Mỗi khi chải tóc cho cô, ∎ lại không khỏi nhớ đến cái ngày định mệnh ấy. Hôm đó, ★ theo gót anh vào khu vườn nơi anh bày những bức tranh tự tay mình vẽ. Anh kể cho cô nghe về tuổi thơ, rồi thổ lộ với người con gái đã khiến anh hiểu ra thế nào là tình yêu – thứ cảm xúc từng bị che lấp bởi danh phận, quyền lực, và cả nỗi cô đơn khoác áo hào quang.


Anh tặng cô một chiếc lược ngọc thạch – món quà tưởng chừng giản dị vô cùng so với những thứ xa xỉ anh đang sở hữu, nhưng lại hàm chứa tất cả định nghĩa của anh về tình yêu: là chăm sóc, là nâng niu từng điều nhỏ bé thuộc về người mình thương, là được ở bên cô trong những khoảnh khắc đời thường nhất.


Cũng như anh hy vọng chiếc lược ấy có thể nhẹ nhàng gỡ rối mái tóc cô mỗi ngày, anh càng mong mình sẽ là người ở bên cô, âm thầm tháo gỡ từng vướng mắc trong lòng.


Anh cẩn thận chải từng lượt, tránh để răng lược cà vào da đầu cô. Mỗi động tác đều từ tốn, dịu dàng, như thể sợ làm đau. Có vẻ như ∎ thực sự thích những việc lặt vặt như thế này – những hành động nhỏ nhặt mà chất chứa biết bao săn sóc.


★ khẽ nghiêng tai, lắng nghe anh ngâm nga một giai điệu ngẫu hứng nào đó. Đôi lúc, cô tự hỏi vì sao một thiếu gia có vẻ ngoài phong lưu, tinh nghịch như anh lại có thể chu đáo đến vậy khi yêu. Nhưng rồi cô nhận ra: chính sự trái ngược ấy ở anh mới là điều khiến cô rung động. Anh nghịch ngợm nhưng cũng rất dịu dàng, tháo vát mà cũng đầy lãng mạn. Anh giống như những bức tranh mình vẽ – vừa phóng khoáng, bất định, lại vừa tỉ mỉ và cẩn trọng. Một tâm hồn nghệ sĩ nhạy cảm và chu đáo, ẩn dưới lớp vỏ bọc lấp lánh ấy, mới là con người thật của anh.


Chiếc lược được tẩm nước thơm, mỗi lượt chải qua càng khiến mái tóc cô thêm suôn mượt như dòng suối nhỏ. Những ngón tay ∎ khẽ đan vào tóc cô. Anh đặt chiếc lược ngọc thạch lên bàn, vén tóc cô sang một bên rồi cúi xuống, nhẹ nhàng hôn lên mái tóc ấy.


Như thể cảm nhận được nụ hôn của anh, gương mặt ★ khẽ ửng hồng. Cô đang định quay lại thì bất chợt cảm thấy làn môi ấm áp ấy dần dịch chuyển từ tóc xuống gáy. ∎ kéo cô sát vào lòng, tay vòng qua eo, ôm cô từ phía sau. Cả người ★ lọt thỏm trong vòng tay anh.


Tựa cằm lên đỉnh đầu cô, anh thì thầm hỏi: "Chị ★ có nhớ em không?"


"Ừm... cũng... hơi nhớ."


"Chỉ hơi thôi à?" Anh kéo nhẹ vạt áo cô, hỏi lại: "Chị không thành thực gì cả."


"Chị... nhớ em lắm."


∎ bật cười, vẫn dựa cằm lên đỉnh đầu cô, hơi thở nhẹ lướt qua làn tóc. Anh bắt đầu kể lại những chuyện xoay quanh mình bằng giọng vừa uể oải vừa có chút hài hước. Chỉ khi ở bên cô, anh mới dám thở dài một cách thoải mái như vậy.


“Tuần này bên hội đồng lại họp tới bốn buổi, mỗi lần ngồi là phải nghe mấy ông chú kia tranh cãi suốt cả tiếng về chuyện điều chỉnh chiến lược đầu tư. Anh mà im lặng thì họ bảo anh ‘chưa đủ chính kiến’. Mà anh phản biện thì lại bị bảo ‘thiếu khiêm nhường’. Em nói xem, anh có oan ức không chứ?”


"Ừm, oan cho anh quá." ★ khẽ cười. “Em mà gặp bọn họ thì nhất định sẽ đòi lại công đạo cho anh.”


“Hầy, anh nói vậy thôi, không cần em phải ra mặt đâu.”


∎ sẽ chẳng bao giờ để cô vướng vào những rắc rối xoay quanh thân phận của anh. Phần nào đó, ★ hiểu: anh chưa muốn công khai mối quan hệ giữa hai người. Anh lo rằng nếu chuyện họ yêu nhau bị phơi bày, giới săn tin sẽ tìm mọi cách quấy rầy cô. Đời tư của anh vốn đã chịu không ít điều tiếng, và anh chẳng muốn cô gái mình yêu phải gánh thêm bất kỳ oan ức nào chỉ vì đã chọn ở bên anh.


★ thấu hiểu điều đó. Vì vậy, khi anh cúi xuống và cô ngẩng lên, khi ánh mắt cô chạm vào sắc tím trầm tĩnh trong đôi mắt anh, cô mỉm cười và khẽ nói:


"Đừng lo, nếu một ngày mối quan hệ của chúng ta cần công bố, em sẽ cùng anh đối diện sóng gió."


∎ hôn xuống vầng trán cô, không nói về đề tài kia nữa mà hỏi: "Em đói không? Anh để ý hôm nay em lại không nấu nướng?"


"À... ban tối em ăn rồi."


"Ăn gì?"


"... Mì tôm."


∎ búng tay lên trán cô, tỏ ý 'anh biết ngay mà'. ★ ôm trán, hỏi lại: "Vậy tối giờ anh ăn gì chưa?"


"Đã ăn qua ở công ty, nhưng mà..." ∎ với lấy chiếc túi đựng mấy chiếc hộp giữ nhiệt bên trong, cười nói, "Biết ngay em lại không ăn uống tử tế nên đã mua chút đồ ăn khuya cùng ăn với em."


★ làu bàu: “Giờ mới chín rưỡi, cũng đã khuya đâu chứ.”


“Nhưng anh đói rồi…”


Vừa nói, ∎ vừa mở nắp hai chiếc hộp sứ nhỏ được đặt gọn trong túi. Mùi thơm lập tức lan tỏa. Mùi ngọt thanh của cháo gà hầm với nấm hương, xen lẫn chút gừng và hành dịu nhẹ. Chiếc hộp còn lại đựng hai phần tráng miệng tách biệt: một ly rau câu trà xanh đậu đỏ và một chiếc bánh tart phô mai chanh leo ánh vàng.


Anh tách đôi bộ thìa đũa, đưa cô phần của mình. “Ăn cùng anh nhé?”


★ mỉm cười, nhận lấy bộ đũa sứ anh đưa. Hơi ấm từ món ăn và ánh mắt anh như xua đi phần mỏi mệt bám nơi khóe mắt cô. Hiếm khi cô ăn uống đúng bữa, nhưng ở bên ∎, những bữa ăn dần trở thành một nghi thức thân quen.


∎ ăn nhanh hơn. Khi ★ vẫn còn đang thổi từng thìa cháo gà nóng, anh đã gác thìa đũa, hơi nghiêng người sang, cầm chiếc tart chanh leo lên nhấm nháp. Vừa ăn, anh vừa chăm chú nhìn cô.


★ ăn hết phần cháo, cẩn thận xếp hộp sứ trở lại vào túi rồi mới lấy món tráng miệng của mình ra: một ly rau câu hai tầng. Lớp trà xanh nhạt phía trên, phía dưới là lớp đậu đỏ mềm mịn. Cô vừa xúc muỗng đầu tiên thì giọng ∎ vang lên sát bên:


“Món tráng miệng của em là gì thế?”


★ liếc sang, nghi ngờ rõ ràng trong ánh mắt.


“Cho anh ăn với nhé?” ∎ nghiêng đầu, giọng ranh mãnh, ngón tay gõ nhẹ vào thành ly: “Hoặc… chúng ta tráo đổi tráng miệng? Em thử tart của anh, anh thử món em?”


★ vẫn nhìn anh, ánh mắt nghi ngờ không giảm đi chút nào, nhưng bàn tay đã xoay chiếc ly rau câu về hướng anh.


“... Chỉ một chút thôi đấy.”


∎ cười tươi như thể vừa thắng một trận thương lượng. Anh cầm lấy chiếc muỗng thủy tinh, xúc một miếng nhỏ vừa đủ có cả lớp trà xanh mát rượi lẫn chút đậu đỏ mềm mịn ở đáy. ∎ còn định buông thêm một câu trêu chọc, nhưng chưa kịp mở miệng thì ★ đã đưa tay lấy lại ly rau câu. Thìa của cô vẫn còn một miếng cuối cùng chưa ăn.


Cô vừa định quay đi, ∎ đã nghiêng người sát lại gần.


Miếng cuối cùng tan trong nụ hôn của anh. ★ khẽ nhắm mắt, cảm nhận vị chua ngọt vấn vương nơi môi. Mùi trà xanh, đậu đỏ và cả hơi ấm từ hơi thở anh hòa quyện. Những nụ hôn của ∎ luôn bắt đầu chậm rãi, như thể anh đang mời cô bước vào khoảng không thân mật ấy một cách dịu dàng nhất. Cô vô thức đón lấy, phó mặc bản thân cho nhịp hôn đang dần lắng sâu.


∎ mút nhẹ lấy môi cô, rồi đẩy nụ hôn sâu thêm. Mùi trà xanh, hương kem ngòn ngọt cùng vị chanh leo chua dịu hòa vào nhau. Cả người cô như lớp kem mịn trên chiếc bánh, tan chảy giữa vòm miệng anh.


Tay cô hơi bấu lấy vạt sơ mi của anh, ∎ biết cô hồi hộp, không trêu chọc cô nữa mà chuyên tâm kéo dài nụ hôn sâu. Lưỡi cô bị anh thuần thục cuốn lấy. Dù vẫn thường xuyên thân mật thế này nhưng ★ vẫn chẳng tài nào quen nổi những lúc anh hôn cô đến mức như muốn cướp lấy hơi thở. Trái tim trong ngực cô đập loạn, cảm giác như có cả ngàn cánh bướm bay nhảy. Cô vô thức kéo áo anh chặt hơn, dường như cũng cảm nhận được trái tim anh đập cùng một nhịp với mình. Bề ngoài, trông ∎ có thể luôn ung dung, đôi khi đùa nghịch, thế nhưng mỗi khi nhìn vào đôi mắt anh, lắng nghe trái tim anh, cô nhận ra anh cũng có cùng cảm giác như cô.


∎ hôn đến khi đôi má cô đỏ lựng sắc hoa hồng mới chịu buông cô ra. Anh nhìn chăm chú đôi mắt mơ màng của người yêu, khẽ cười.


"Bao nhiêu lần rồi, em vẫn chưa học được cách điều chỉnh hơi thở khi hôn đó à?"


★ ‘hừ’ nhẹ, hơi tránh ánh mắt anh. ∎ vẫn chưa vội buông cô ra. Thay vào đó, anh ghé lại gần, thổi khẽ lên vành tai sau làn tóc cô.


"Vậy anh phải cố gắng giúp em thực hành nhiều hơn rồi."


"Anh... cứ trêu em."


"Anh nói thật thôi mà..." ∎ thích phản ứng của cô mỗi khi thân mật với anh. Sau mỗi lần, biểu cảm của cô đều giống như thể lần đầu hôn anh, đầy thấp thỏm. Nhưng trong đôi mắt kia là dạt dào niềm yêu thích dành cho anh, làm anh cứ muốn hiến dâng hết mọi điều anh hiểu về tình yêu cho cô.


"Thế... bạn ★ có thích được mình hôn không nào?" Anh đùa giỡn.


Tưởng như ★ sẽ lại bỏ ngoài tai lời trêu ghẹo của anh. Chẳng ngờ, ngón tay cô hơi xiết lấy vạt áo anh. Cô mím môi, mãi sau mới lí nhí nói: "... Thích."


Đương khi ∎ ngỡ ngàng, cô đứng phắt dậy, luống cuống nói: "Em... em đi tắm đây!"


Còn chưa đi được mấy bước, cổ tay cô đã bị anh kéo lại. Trước sự bất ngờ của cô, ∎ đột nhiên choàng tay anh qua khoeo chân cô, bế bổng cô lên theo kiểu công chúa. ★ vội vàng ôm lấy cổ anh, lúng búng: "Anh, anh anh... thả em xuống trước!"


∎ vừa bế cô lên gác vừa cười nói: "Em nói lại lần nữa rồi anh thả."


"Anh thả em..."


"Không, câu trước đó cơ."


★ ngượng ngùng tránh mắt, lại nghe tiếng anh khúc khích, "Bạn ★ không chịu thành thật gì cả."


"Em em... không có mà!" ★ chịu thua anh, nhắm mắt nói lại: "Em thích, được chưa?"


"Thích cái gì mới được cơ chứ?"


"∎!" Cô thốt lên. Chẳng ngờ vài giây sau, anh đã đặt cô xuống tấm đệm trên giường.


★ không chịu được ánh sáng quá chói, còn ∎ lại chẳng ưa bóng tối. Vậy nên, mỗi khi ở bên nhau, ánh sáng luôn được điều chỉnh vừa phải. Sắc vàng ấm dịu phủ lên mái tóc xanh thẫm và đôi mắt tím biếc của anh.


Đó không phải sắc tím của những đóa oải hương khô treo ngoài hiên cửa, cũng chẳng phải màu rượu nho sóng sánh trong ly pha lê; càng không giống gam tím mộng mơ nơi những bức họa sơn dầu lộng lẫy treo dọc phòng trưng bày nhà anh. Ấy là sắc tím của vòm trời độ chiều buông, khi ánh hoàng hôn trượt qua mái đình; là sắc màu của đá quý danh giá, trang trọng như chính xuất thân của anh, và cũng là màu tượng trưng cho tình yêu nồng nàn, thủy chung. Khi ánh nhìn thẳm sâu ấy đan vào mắt cô, ★ bỗng không biết nên nói tiếp điều gì.


Rồi vào khoảnh khắc ma thuật diệu kỳ ấy, hơi thở họ một lần nữa quyện vào nhau. Môi anh quyến luyến môi cô, mang theo hương hoa tươi, mùi nước hoa nam đã gần phai dấu và cả vị ngọt ái tình. ★ đắm chìm trong nụ hôn đầy yêu dấu, lặng lẽ cảm nhận từng nhịp dịu dàng như thể anh đang rót tình vào môi cô.


Hôn xong, anh vẫn nhìn cô chăm chú, rồi ướm hỏi:


"Cho anh, nhé?"


★ mím môi, hơi tránh ánh mắt anh rồi e thẹn gật đầu. Dù có ngượng ngùng đến đâu, cô cũng chẳng nỡ chối từ những khi giữa họ tiến xa hơn một nụ hôn môi.


Trái với cá tính thích trêu ghẹo cô ngày thường, khi lên giường, anh lại vô cùng chu đáo với cô, từng bước đưa cô vào cảm giác mà những người yêu nhau nên có. Anh bắt đầu bằng một nụ hôn nhẹ, mơn man làn môi cô, rồi từ tốn cởi bỏ từng lớp trang phục trên người cô như thể đang mở ra một món quà trân quý. Dù còn dè dặt, ★ cũng đáp lại anh.


"Để... để em..."


Bàn tay nhỏ nhắn của cô miết qua vải áo sơ mi, cô chăm chú cởi từng chiếc cúc áo hợp kim chắc chắn của anh. Tuy vẫn chẳng nhìn anh, động tác của cô vẫn cẩn thận và gần gũi vô cùng. Ánh mắt ∎ thoáng mềm đi khi cô gái nhỏ vòng tay qua vai anh, chủ động giúp anh cởi áo. Cô khẽ chạm vào làn da khỏe khoắn của anh rồi lúng túng tìm đến thắt lưng anh. ∎ không đành lòng để cô gái nhỏ của anh quá ngượng nghịu, anh bèn nghiêng người, luồn tay qua làn tóc và ôm lấy gáy cô. Anh che đi phần ánh sáng khiến cô e dè và đặt cô vào bóng tối và mùi hương dịu êm trên anh.


"Được rồi, ★, em giỏi lắm. Phần còn lại để anh nhé?"


★ gật đầu, để anh ôm gáy cô ngả xuống đệm mềm. Làn tóc xanh thẫm của cô được anh vén gọn lên một góc. ∎ cúi xuống, hôn lên làn tóc vấn vít mùi nước thơm.


Gò má cô hơi ửng hồng khi tay anh bắt đầu ve vuốt làn da trần trụi dưới ánh đèn ngủ dịu nhẹ. ∎ hiểu rất rõ cơ thể nhạy cảm của cô. Anh xoa nắn chỗ hơi nhô lên trên ngực cô và cúi xuống hôn nhẹ chóp mũi cô. Những nụ hôn của ∎ luôn thay đổi linh hoạt theo tâm trạng cô gái nhỏ của anh. Chờ tới khi ★ thích nghi được những cái chạm thân mật của anh rồi, anh mới di chuyển xuống sâu hơn, như đang dẫn dắt cô cùng khai phá từng bức tranh trong khu vườn ngày ấy.


★ của anh còn sống động hơn những bức tranh. Da dẻ cô là sắc màu của chiếc lược ngọc và đóa hồng tinh khôi anh khắc trên đó; gò má cô tươi tắn và e thẹn như được ban mai phết lên. Gương mặt cô nghiêng nghiêng, không dám nhìn thẳng anh nhưng cũng chẳng giấu giếm nỗi mong được thân cận với anh. ∎ thường thích dáng vẻ bị anh trêu chọc của cô thật, song những lúc thế này, anh chỉ muốn đưa cô vào một cuộc tình nồng nàn và êm ả.


Anh đưa tay xuống sâu nữa, ★ vội đưa tay lên che đi gương mặt nóng bừng của cô. ∎ cười khẽ, song cũng chẳng nài ép cô phải nhìn anh. Anh đã quen với sự thẹn thùng khi thân mật của cô quá rồi. Chính nét thơ ngây tự nhiên ấy càng khiến anh muốn dâng tặng cô những gì dịu dàng và tinh khiết nhất về tình yêu. Anh muốn trêu ghẹo cô và cũng muốn chiều chuộng cô; muốn thấy cô sống động dưới ánh nắng và cũng muốn thấy mặt thẹn thùng của cô khi đêm về.


Dù đã được anh dạo đầu thật kỹ, khi anh mới tiến vào, ★ vẫn chưa thể thích nghi ngay được. ∎ thấy cô túm lấy ga giường thì không đành lòng. Anh đan tay mình vào năm ngón tay cô, giữ chặt và vuốt ve gương mặt cô.


"★, thả lỏng chút nào." Anh dỗ dành cho đến khi cơ thể ★ bớt căng thẳng hơn. Cô dời cánh tay xuống, hé mắt nhìn anh.


"Em, em không sao..."


∎ bật cười, xoa mái tóc cô như thể đang ngợi khen rồi bắt đầu di chuyển. Chiếc eo nhỏ của ★ bất giác ưỡn lên khi động tác của anh bắt đầu thay đổi. Cô vươn tay về phía anh, ∎ bèn theo đó cúi mình để cô ôm ghì lấy vai anh. Anh di chuyển chậm rãi và từ tốn, nhưng mỗi lần đều vào thật sâu trong cô. ★ cảm giác mắt cô hơi hoa lên khi mỗi lần ∎ vào trúng vị trí nhạy cảm nhất. Cô ghì tay lên vai anh, mượn tiếng thở dốc nặng nề của mình để tỏ bày ý muốn với anh. ∎ nghe hiểu ý cô, song anh vẫn di chuyển từ tốn như vậy, cúi xuống hỏi cô:


"Muốn anh làm nhanh hơn sao?"


★ liếc đôi mắt hơi mơ màng của cô về phía anh. Chẳng cần cô tỏ bày bằng lời nói, ∎ đã bật cười. Anh ôm cô dậy, gác chân cô qua hông anh, đổi tư thế thành như thể ★ đang ngồi trong lòng anh, được anh ôm trọn. ★ cũng thoải mái nhất trong tư thể này. Cô ngả đầu vào ngực anh, đỉnh đầu tựa vào vai anh và cảm nhận anh vào thật sâu trong cô. 


∎ bắt đầu tăng nhịp độ. Anh nâng hông cô và thúc mạnh hơn, nhanh hơn vào trong. ★ cảm giác như anh đang vẽ một bức tranh triều cường trên biển. Thủy triều từng đợt, từng đợt ập vào bãi cát dài. Dưới trăng thanh, những lọn sóng lấp lánh dát bạc. Cô nghe tiếng sóng vần vũ bên tai và đôi mắt ngập nước biển. Nước biển lại theo sóng tràn vào môi cô, phủ ngập cô trong mùi hương mằn mặn và nhiệt thành của ái tình. Cô không kìm được tiếng rên thổn thức. ∎ nuốt trọn tiếng nỉ non của cô vào cái hôn anh. Anh ôm lấy phần tóc sau gáy cô, thổi hồn cô bằng thanh âm trầm thấp của mình. Anh rót sức sống căng tràn của mình vào lớp màng mỏng bảo vệ cô khỏi những tổn thương. ★ ghì đôi tay run run của cô lên vai anh, ngả đầu vào ngực anh. Cô lại nghe thấy nhịp tim anh đập vang trong màng nhĩ, rộn ràng nhưng cũng bền bỉ như tình yêu của anh.


Nhịp tim anh ổn định dần theo tiếng thở. ∎ chưa vội rút ra khỏi cô mà để đó, ôm cô một lúc. Nhiệt độ ấm áp từ anh bao bọc lấy cô, ★ cảm giác cô đang ôm một tấm chăn êm ái, chỉ muốn rúc vào đó ngủ thiếp đi.


"Buồn ngủ à?" ∎ hỏi cô.


★ dụi mắt, "ừm" một tiếng. Dạo này cô thường xuyên làm việc tới khuya, lúc này đúng là có hơi mệt mỏi. ∎ vỗ nhẹ lưng cô, đặt cô xuống chỗ ga giường sạch sẽ rồi nói.


"Em mệt thì cứ ngủ trước đi."


Thấy anh đứng dậy, ★ mơ màng hỏi: "Anh đi đâu đó?"


"Lấy khăn lau người rồi thay ga giường cho em."


"Anh... biết..." thay ga giường kia à?


★ còn chưa kịp nói hết câu thì mí mắt đã díu lại. ∎ thừa hiểu ý cô, chỉ bật cười khẽ rồi đứng dậy. Trước tiên, anh lấy một chậu nước ấm, dùng khăn bông lau người cho cô, sau đó mặc cho cô một chiếc váy ngủ mềm mại, dễ chịu. ★ vẫn chưa ngủ sâu; thi thoảng cô lại lầm bầm như đang trò chuyện với anh. ∎ câu được câu chăng đáp lời, giọng anh trầm thấp và đều đặn ru cô vào giấc.


Xong xuôi, anh lấy một tấm ga giường khác, nhẹ nhàng xoay người cô sang bên rồi bắt đầu tháo ga cũ. Thường ngày, ở nhà anh những việc vặt thế này đều có người giúp việc lo liệu nên anh chẳng mấy rành. ∎ loay hoay một lúc mới trải xong tấm ga mới (dù trông nó không được phẳng phiu cho lắm). Dọn dẹp hết những thứ còn lại, anh mới bước vào phòng tắm.


Lúc anh ra khỏi phòng tắm, ★ dường như đã ngủ sâu. Nét mỏi mệt vẫn còn đọng lại trên gương mặt cô. ∎ ngồi xuống bên giường, chỉnh lại tư thế ngủ cho cô. Lúc dém chăn qua cánh tay, anh chợt tần ngần nhìn những vết sẹo trên cổ tay ★. Phía sau dáng vẻ đầy sức sống thường ngày, thi thoảng có những lúc cô gái nhỏ của anh khiến anh thương xót khôn cùng. Anh nâng bàn tay nhỏ nhắn của cô lên, cúi xuống, lẳng lặng đặt một nụ hôn lên những vết sẹo mờ trên đó.


"Anh mong em sẽ thật hạnh phúc." Anh thầm thì.


Anh luôn mong cô hạnh phúc, anh cũng mong anh sẽ mãi là người mang lại hạnh phúc cho cô.


Tiếng thở nhẹ nhàng của ★ thay cô đáp lời anh. ∎ đặt tay cô vào trong chăn, vuốt ve mái tóc xanh thẫm của cô dưới ánh đèn. Căn nhà nhỏ của ★ phảng phất hương thơm của những đóa hoa lẫn cùng mùi bánh ngọt chớm phai. ∎ chỉnh lại nhiệt độ điều hòa rồi trèo giường cô. Anh chưa vội đi ngủ, lấy điện thoại ra lược lại một lượt công việc ngày mai trợ lý gửi qua ban tối chưa kịp đọc. Xong xuôi rồi, anh mới tắt chuông điện thoại, đặt sang bên rồi mở đèn ngủ đến chế độ nhỏ nhất.


Ôm ★ vào lòng, ∎ nhắm mắt. Trong chiêm bao, anh đã tự tay thiết kế một chiếc nhẫn bạch kim. Chiếc nhẫn đính một viên kim cương trong suốt ở trung tâm, bao quanh là những chi tiết khắc tỉ mỉ mô phỏng hình dáng của một chiếc vương miện cách điệu. Anh mơ thấy mình quỳ gối trước cô, nâng bàn tay mảnh mai ấy lên và chậm rãi luồn chiếc nhẫn vào ngón tay cô.


Anh không muốn trao cô thứ ai cũng có. ★ là người duy nhất, nên anh muốn chiếc nhẫn cũng là minh chứng cho một tình yêu duy nhất.


Related Posts

See All
Vash, Mirai, Trigun.

Ủy thác  | bởi Đình Thi. Mối quan hệ  | Char x OC | Vash The Stampede x Mirai. Nguyên tác  | Trigun (2023). Thẻ | NSFW, Sinh học viễn...

 
 
 
Ủy thác ẩn danh theo yêu cầu

Ủy thác  | bởi Ẩn danh. Mối quan hệ  | Nhân vật được ẩn danh theo yêu cầu người ủy thác. Thẻ | NSFW, Semi-Public Sex, BDSM Dynamics,...

 
 
 
Bảo Bình, Thiên Yết, OCTP

Ủy thác  | bởi Vũ Ngủ Yên. Mối quan hệ  | OC x OC | Bảo Bình x Thiên Yết. Thẻ  | NSFW, Non-Con, Sexual Violence, Stalking, Gaslighting,...

 
 
 

Comments


bottom of page