top of page

Ezio, Vanhoutti, OCTP

  • Writer: Nhân Thời
    Nhân Thời
  • Jun 23
  • 10 min read

Ủy thác | bởi Rinn Senseii.

Mối quan hệ | OC x OC | Ezio x Vanhoutti.

Thẻ | Loạn luân, Ám chỉ loạn luân, Ám ảnh, Vùng xám đạo đức, Góc nhìn của anh trai.

Dung lượng | 2,600 từ.






Lúc Ezio nhận được thư từ người em gái Houtti, hoàng hôn đã tắt dần vệt nắng. Hắn thường có thói quen đọc thư em vào sáng sớm khi thức dậy, cảm nhận lời văn thật thà mà ấm áp của em trong buổi hừng đông mới chớm. Lần này, thư em đến muộn nửa ngày. Khi Ezio lấy thư về thềm trời cũng vừa chập tối.


Bước về phía bàn, Ezio kéo lấy chiếc ghế và ngồi xuống.


Miết nhẹ dấu niêm phong của gia tộc, Ezio lấy dao cắt giữa con dấu sẫm đỏ rồi lấy lá thư em ra. Lá thư xông hương trân châu mai thanh nhẹ, loài hoa Houtti thích nhất. Lúc mở thư đọc Ezio bỗng nghĩ, đã thật lâu rồi hắn chưa thể dùng trà chiều với em. Hắn nhớ hồi ấy, chữ em vừa liêu xiêu vừa sai chính tả, đến một câu tử tế cũng chưa từng viết trọn. Ấy vậy mà giờ đây, nét chữ của em đã trở nên ngay ngắn, tỉ mẩn, phảng phất nét đáng yêu của thiếu nữ. Ezio miết ngón tay lên dòng mực khô cái tên mình.


“Gửi anh Ezio,


Hôm nay có chuyện này em nhất định phải kể cho anh nghe!


Có người con trai của Bá tước Leclerc khen em xinh như hoa. Bình thường thì nghe mấy lời như vậy cũng chẳng có gì to tát đâu. Em cũng không biết phải phản ứng sao cho phải nên chỉ mỉm cười thôi.”


Khóe môi Ezio khẽ nhếch lên khi đọc những dòng thư. Dĩ nhiên rồi. Đó là Houtti mà hắn cưng chiều từng li từng tí, đương nhiên em sẽ luôn được mọi người mến mộ và ngợi khen. Vừa đọc, hắn vừa có chút xót xa thoáng qua. Houtti của hắn đang từng ngày, từng ngày lớn lên và hắn chẳng thể ở đó, chứng kiến em trưởng thành mỗi ngày.


Lần cuối Ezio trông thấy em, Houtti vẫn còn là một nàng tiểu thư đáng yêu chỉ vừa biết viết những nét chữ xiêu xiêu. Từ ngày Ezio vào học viện, hắn và em gái vẫn thường trao đổi thư từ. Houtti có lòng tò mò với vạn vật. Những lá thư em gửi nếu không phải về hôm nay em đi đâu, làm gì thì sẽ là muôn vàn câu hỏi trên trời dưới bể, tỷ như: Tại sao bầu trời có màu xanh? Sao loài chim lại biết bay và những chú thỏ có bộ lông trắng muốt anh nhỉ? Có phải chúng là tinh linh của tuyết không? Hay: Trời đã vào thu rồi, lá cây lại chuyển màu cam đỏ như món mứt cam cổ điển. Chừng nào Ezio mới về nhà? Em nhớ anh lắm.


Ezio thường bật cười trước những lời bộc bạch đơn thuần của em. Hắn luôn viết thư đáp lại, mà lần nào cũng sến rện một cách khó tin. Hết kể rằng hắn nhớ em ra sao, hắn lại dông dài tả cảnh những buổi trà chiều mà hắn ao ước có em bên cạnh. Đến mức, nếu ai ngoài gia đình đọc những bức thư ấy, chắc hẳn sẽ tưởng hắn đang viết cho người tình chứ không phải cho người em gái bé bỏng.


“Ngài Leclerc có nhã ý tặng em một chiếc bánh việt quất và một chiếc kẹp tóc hình con thỏ, trông xinh ơi là xinh! Bánh thì ngọt quá.”


Ezio dừng lại giữa chừng, gương mặt đen kịt. Tặng quà? Không ổn, chuyện này không đùa được. Houtti của hắn là nàng búp bê thủy tinh mà hắn muốn bao bọc trong lâu đài an yên, là đóa trân châu mai thanh khiết trong ngần như sương đầu ngày. Hắn không thể thôi nghĩ về dáng vẻ dần dần trưởng thành của em trong lúc hắn vắng nhà.


Houtti của hắn đã đến tuổi được người ta mến mộ rồi.


Đáng lý ra, với tư cách là anh trai, Ezio nên lấy làm vui vì em gái được mến mộ. Lẽ ra, hắn phải thấy tự hào, hoặc chí ít là bình thản. Nhưng hắn không sao ngăn được sự bực bội lạ lùng trỗi dậy trong ngực chỉ vì em nhắc tới một thằng con trai khác. Dù chỉ là một lời kể ngây thơ, hắn vẫn thấy khó chịu. Hắn ghét phải tưởng tượng đến cảnh em cười với ai đó không phải hắn, đưa tay nhận quà từ ai đó không phải hắn. Và hắn cũng không nên nghĩ đến dáng hình em xinh đẹp khi đang dậy thì. Liệu em gái bé nhỏ của hắn lớn lên trông thế nào rồi? Liệu cánh tay em có càng thêm muôn phần trắng trẻo, làn da em vẫn mềm mại nõn nà, hay cơ thể em sẽ trở nên nở nang và ngày càng yêu kiều hơn?


“Mà anh biết điều gì lạ lùng hơn không? Ngài ấy còn nhẹ tay vuốt tóc em, rồi... nựng má em nữa. Đây là lần đầu tiên có người ngoài cha mẹ và anh chạm vào má em như thế. Em không biết nên phản ứng thế nào, chỉ đứng yên và cười ngượng.


Em chưa biết sẽ kẹp cái kẹp tóc ở đâu cho đẹp, vì tóc em hay để xõa mà. Mai em thử kẹp lên bên trái xem sao, chắc sẽ hơi lạ, nhưng mà cũng vui.


Hôm nay là một ngày rất vui. Giờ em đi dùng trà chiều đây. Hôm nay có bánh hạt dẻ, thơm ngào ngạt luôn!


Thương anh nhiều,

Vanhoutti Lévesque.”


Ezio nhìn chằm chằm lá thư. Thời gian như chậm lại, ánh mắt hắn chao qua đảo lại trên từng dòng chữ như thể đó là một vết hoen ố làm bẩn cả tờ giấy thơm. Cảm xúc dồn nén âm ỉ trong hắn, từng lớp từng lớp đè nặng lên tâm trí, hòa vào tiếng tí tách đơn điệu của chiếc đồng hồ nước đang nhỏ giọt trong phòng. Ezio chẳng buồn hứng lấy thư, chỉ ngồi bất động, để cho âm thanh ấy dần dần lấp đầy khoảng trống trong đầu hắn.


Bất giác, Ezio nghĩ đến những buổi dạ tiệc của hiện tại và cả những năm sắp tới. Những nơi hắn buộc phải giữ vai trò một người anh trai đúng mực. Hắn sẽ phải quen với việc Houtti được các quý tộc trẻ tuổi mời khiêu vũ, sẽ phải chứng kiến em tay trong tay cùng người khác xoay tròn giữa khán phòng, mỉm cười đáp lại từng câu xã giao. Những ánh mắt đưa đẩy, những lời khen ẩn ý, những cái nắm tay xã giao nhưng đầy ẩn tình... tất cả sẽ trở thành chuyện bình thường mà hắn không thể lên tiếng phản đối.


Còn hắn, dù ngồi gần em đến đâu, cũng chỉ có thể nâng ly, cười lịch thiệp và nhìn em từ xa như một người thân, cũng như một kẻ ngoài cuộc.


Thời gian đã khiến Houtti trở nên ngày càng vời xa. Những năm hắn vào học viện để tránh né chuyện thành thân cũng là những năm Houtti bé bỏng của hắn dần trưởng thành. Từ trước đến nay, hắn vẫn luôn giữ trong lòng ý nghĩ: chỉ cần mình còn hiện diện trên đời, em sẽ luôn được bảo vệ. Nhưng giờ đây, thứ tình cảm ấy không còn đơn thuần là sự bảo bọc nữa. Hiện tại, hắn vẫn coi đó là lẽ sống, chỉ là, tình cảm mà hắn dành cho em chẳng còn là cảm giác chiều chuộng của anh trai đơn thuần dành cho em gái.


Khi nghĩ về Houtti, ý nghĩ của hắn còn đi kèm dục vọng.


Em của bây giờ chính là thời điểm một cô bé trở thành một người thiếu nữ, giống như trái cam bắt đầu chín mọng trên những nhành cây phơn phớt làn gió thổi từ Địa Trung Hải vào những vùng đất trũng thấp, ôn hòa. Em đang trong thời kỳ mơn mởn xuân thì, chẳng mấy chốc sẽ chín mọng trĩu cành. Mọi người đàn ông trên Đế quốc này đều sẽ ngước lên tán cây của gia tộc Lévesque, mong ngóng có được em. Gia tộc cũng sẽ muốn chọn cho em một tấm chồng tốt, xứng đáng với địa vị gia tộc. Hoặc em có thể sẽ lựa chọn một kẻ xuất thân thấp kém hơn và bỏ trốn cùng hắn ta. Trong tất cả những ý nghĩ ấy, Ezio không thể chấp nhận bất cứ phương án nào. Hắn muốn Houtti sẽ ở bên hắn suốt đời, không chỉ với danh phận anh em. Lần đầu tiên trong đời, Ezio bỗng nhiên cảm thấy sợi dây huyết thống kết nối đôi bên thật đáng ghét. Là anh trai của Houtti cũng đồng nghĩa với việc hắn không thể quan minh chính đại ôm em, trao em những nụ hôn mùi mẫn và nghe em cất lên những tiếng nỉ non khả ái...


Ezio khựng lại, kinh ngạc với chính mình. Hắn đang nuôi trong lòng ý nghĩ quái quỷ gì vậy?


Ezio sững sờ trước sự nóng nảy và những ý nghĩ không thể kiểm soát của bản thân. Cảm giác râm ran khi nghĩ đến một Houtti trưởng thành len lỏi trong tâm trí hắn như cơn sốt âm ỉ, chẳng thể dập tắt. Hắn ghét thứ cảm giác đó, và còn ghét hơn nữa là những kẻ vây quanh em - những tên con trai với ánh mắt tọc mạch và lời lẽ mật ngọt, luôn tìm cách làm vẩn đục đôi mắt và đôi tai trong sáng của em. Cảm giác rạo rực trỗi dậy trong lòng hắn, lan dọc theo từng đường tĩnh mạch đang nóng bừng lên, Ezio không cúi nhìn xuống dưới nhưng vẫn có thể hình dung rõ rệt dục vọng của mình. Em gái hắn sẽ ngày càng trưởng thành, ngày càng yêu kiều và hắn sẽ mãi chỉ có thể sánh bước cùng em với tư cách anh trai.


Vậy là hắn đã nảy sinh dục vọng với chính em gái ruột của mình. Chẳng phải đó là chuyện hoang đường và phi lý nhất trên đời hay sao? Ezio muốn bóp chết thứ cảm giác sinh lý khi hắn tưởng tượng đến cơ thể em, bởi vì không, hắn thậm chí còn khó lòng cho phép bản thân xâm phạm Houtti. Nhưng chỉ cần tưởng tượng đến viễn cảnh ôm lấy cơ thể mềm mại trong vòng tay, hôn lên đôi môi hồng hào như trái đào và luồn tay ra sau, kéo lớp khóa bên ngoài bộ y phục, vạch xuống chiếc corset thắt eo, thứ dục vọng mà hắn muốn đè nén lại trào lên, lên mãi. Gò má Houtti sẽ ửng hồng và đôi mắt trong vắt của em càng long lanh hơn trong nụ hôn hắn. Hắn muốn vùi em sâu vào nụ hôn cồn cào của mình và nghe tiếng em thở dốc bên tai. Houtti của hắn sẽ ngượng ngùng bấu lấy cánh tay hắn, nhỏ nhẹ gọi hắn: "Anh ơi."


Anh, từ ngữ ấy kéo Ezio từ mộng tưởng về thực tại tội lỗi. Đó không chỉ là thứ dục vọng với một thiếu nữ, đó là thứ khát khao chiếm hữu Houtti thuộc về riêng mình.


Ezio thấy buồn nôn. Chính hắn cũng không hiểu vì sao bản thân lại có thể nghĩ ra những điều như thế. Hắn ghê tởm chính mình, muốn chối bỏ cơn khao khát đang bùng lên trong đầu. Nhưng nó không biến mất mà ngược lại, hắn càng chối bỏ, cảm giác ấy càng trở nên rõ ràng, bám riết lấy hắn.


Hắn thật là một người anh trai tồi tệ.


Ezio nhấc bút, muốn hồi âm lại cho Houtti như mọi khi, thế nhưng khi đầu bút của hắn nhúng vào lọ mực đen đúa và nhấc lên, Ezio nhìn từng giọt mực nhỏ xuống từ đầu chiếc ngòi kim loại, tâm trí không sao bình lặng. Thân là một sát thủ máu lạnh, hắn hiếm khi nào mất bình tĩnh chỉ vì những chuyện nhỏ nhặt. Nhưng, ồ không, bất cứ chuyện gì liên quan đến Houtti đều không thể coi là vặt vãnh, kể cả việc những kẻ khác muốn tiếp cận em.


Hắn sẽ không để bọn chúng được như ý nguyện.


Không ai được phép chạm vào Houtti của hắn. Không ai được quyền khiến em mỉm cười ngoài hắn. Không một món quà, một lời khen hay ánh mắt nào được phép đặt lên em nếu không có sự cho phép của hắn. Và Ezio biết, những thứ như vậy chỉ có một cách duy nhất để cắt bỏ tận gốc.


Nhấc bút, Ezio không chút do dự mà viết một mệnh lệnh trừ khử gửi đến sát thủ của phân hội Assassin’s Creed. Chỉ cần một dấu niêm phong, tên con trai của Bá tước kia sẽ biến mất khỏi thế giới này. Đối với Ezio, đây chỉ đơn thuần là hành động bảo vệ. Ấy là cách duy nhất để hắn giữ Houtti nguyên vẹn, trong sáng, không bị vấy bẩn bởi ánh mắt hay bàn tay của bất kỳ kẻ nào khác.


Tên khốn ấy đã chạm vào má em, đã tặng em một cái bánh việt quất và một chiếc kẹp tóc. Chỉ ngần ấy đã là quá đủ để chết.


Viết xong, hắn gấp lá thư, nhỏ một giọt sáp niêm phong và ép con dấu của Assassin's Creed lên mặt giấy, hoàn tất một mệnh lệnh chẳng có gì đặc biệt. Khi ấy, hắn mới cảm thấy trong lòng xuôi xuống sự yên ổn dị thường.


Giờ thì tốt rồi. Em sẽ không phải bận tâm về những món quà nữa. Em sẽ không khó xử trước lời khen nào nữa. Em sẽ mãi là nàng công chúa bé nhỏ và đơn thuần của riêng hắn.


Hắn cẩn thận ngẫm nghĩ câu trả lời rồi lần nữa nhấc bút. Khác với nét bút quyết đoán khi ra lệnh trừ khử tên khốn tiếp cận Houtti, khi đặt bút viết thư cho em, nét chữ và câu từ hắn đều cẩn trọng vô cùng. Ezio không muốn Houtti phát hiện lòng riêng của hắn. Thứ dục vọng ấy chỉ nên nảy sinh và cũng chết rục trong bóng tối. Hắn là người thân thiết nhất với em, là người em tin tưởng nhất. Thứ huyết thống trái khoáy này vừa là xiềng xích ngăn hắn chạm đến em một cách chính danh, lại vừa là lớp giáp vững chãi nhất để hắn có thể chính đáng gần gũi em. Houtti rất ngoan ngoãn, nhưng hắn vẫn phải thật cẩn trọng để không một kẻ nào khác ngoài hắn biết đến thứ tình cảm này.


“Gửi Houtti,


Anh mới nhận được thư em chiều nay và rất muốn về nhà gặp em.


Anh mừng vì em có một ngày vui. Bánh việt quất em nói chắc chắn ngọt hơn mọi thứ anh từng nếm qua ở học viện này. Nhưng bé con à, em nên cẩn trọng hơn một chút. Có những người ngoài mặt thì hiền lành, nhưng trong lòng lại chẳng đơn thuần như em tưởng. Nhất là... những cậu con trai ở tuổi đó, thường hay bị điều khiển bởi thứ tình cảm mà chính bản thân chúng còn chẳng hiểu rõ.


Nếu có ai đối xử quá thân mật, vuốt tóc hay chạm vào em, em nên lùi lại và cẩn trọng với họ. Anh không muốn em bị tổn thương.


Anh yêu em,

Ezio Lévesque.”


Khi đọc lại, Ezio biết rõ lí lẽ này thật ấu trĩ. Nhưng hắn cũng biết, chỉ cần hắn có lòng nhắc nhở em, Houtti sẽ luôn ngoan ngoãn nghe theo hắn. 


Dù thế nào, Houtti sẽ luôn là em gái độc nhất và duy nhất của riêng hắn.


Related Posts

See All
Ủy thác ẩn danh theo yêu cầu

Ủy thác  | bởi Ẩn danh. Mối quan hệ  | Nhân vật được ẩn danh theo yêu cầu người ủy thác. Thẻ | SFW/NSFW (Combo), Post-Traumatic Stress...

 
 
 

Comments


bottom of page