top of page
[Mademoiselle] 06.
Sáu - Rung động là loài chim báo bão. Tiễn Thiều Hoa ra đến cổng, Tĩnh Nguyệt thoáng liếc đôi giày vải xếp gọn nơi hiên nhà, chợt nhớ ra nó là cái cớ để nàng mời người kia đến nhà. - Chờ chút, để tôi lấy đôi giày… - Không cần đâu, tiểu thư. - Thiều Hoa cười - Cứ coi đó là quà gặp mặt đi. Nhớ đến lần gặp mặt dở khóc dở cười hôm ấy, Tĩnh Nguyệt cảm thấy như đã là chuyện từ lâu lắm rồi. Hôm ấy trời oi bức hơn bây giờ, nàng bùi ngùi nhận ra, lúc này đã sắp sửa vào thu. Nàng với T

Tân Thời
13 phút đọc
[Mademoiselle] 05.
Năm - Rung động là mơ tưởng của đàn bà. Nửa buổi chiều còn lại, hai nàng dừng chân ở một cửa tiệm bán loại đồ uống "café” của Tây. Thiều Hoa không còn mặc bộ đồ giả nam kia mà quay trở về với áo kiểu, váy xòe thường thấy. Tĩnh Nguyệt cảm thấy nàng đã quen với sự phô trương của đóa hồng đất Cảng, cô gọi café thì cũng đành học uống thử. Uống một ngụm, mặt mày nàng nhăn tít, rùng mình còn hơn uống phải thuốc Bắc. Thấy nàng không thích mùi vị của thứ đồ uống đen xì kia, Thiều Hoa

Tân Thời
20 phút đọc
[Mademoiselle] 04.
Bốn - Rung động là sóng ngầm thời cuộc. Phải đến một tuần sau, Tĩnh Nguyệt mới gặp lại Thiều Hoa. Cô hẹn nàng ở một khu chợ, người qua kẻ lại tấp nập như nêm cối. Tĩnh Nguyệt nhìn quanh điểm hẹn, mãi mới thấy bóng Thiều Hoa trong quán nước trước cổng chợ. Cô mặc bộ trang phục gần giống hôm trước, quần Tây, sơ mi với dây đai chữ Y, ngồi một bên xem mấy ông cụ chơi cờ tướng. Nhác thấy lệnh ái của ông Phán, Thiều Hoa ăn nốt bát chè, trả tiền rồi chào tạm biệt mấy cụ ông, điệu bộ

Tân Thời
13 phút đọc
bottom of page