top of page

Tạ Tất An, Phạm Vô Cứu (IDV) Hình xăm

  • Writer: Nhân Thời
    Nhân Thời
  • Sep 7, 2024
  • 5 min read

Updated: Jan 15

Ủy thác bởi Minh Minh.

Mối quan hệ

Tạ Tất An, Phạm Vô Cứu (IDV)

Thẻ

Tattoo, Soft conversation.

Đếm từ

1,000 từ.




"Đệ muốn xăm hình.”


Đường kẻ phấn thẳng tắp hơi chếch sang bên. Chẳng màng xóa đường phấn nguệch ngoạc, Tất An ngẩng lên. Phía trước chiếc bàn dài, Vô Cứu khoanh tay, hơi nghiêng vai, đầu tựa lên tấm kính phản chiếu thành phố luẩn quẩn trong sương mù. Hắn cất lời nhẹ bẫng, như thể chỉ đang lẩm bẩm với chính mình. Không gian yên ắng, đến tiếng kim rơi Tất An cũng nghe lọt. Đã nghe thấy, y không thể không bận tâm đến hắn.


Buông phấn, Tất An bước về phía người kia. Vừa ngoảnh lại, Vô Cứu đã thấy y vươn tay về phía mình, vén lọn tóc bạc lòa xòa phủ trước vầng trán. Gương mặt Tất An trĩu nặng những dịu dàng.


"Lên đây à?” Y hỏi, ngón tay thanh mảnh vuốt ve phần da hồng hào, lồi lõm khác thường bên cạnh khóe mắt Vô Cứu.


Dù đôi mắt đã lấy lại ánh sáng, trên gương mặt hắn vẫn còn dấu vết thương tổn. Sẹo đã lên da non, nhưng sự hiện diện của nó vẫn quá đỗi rõ ràng. Lồng ngực Tất An hơi thắt lại, đầu ngón tay run run. Phát hiện cảm xúc phức tạp trong lòng y, Vô Cứu chạm tay lên tay y, mỉm cười.


"Ừm.”


Tất An không muốn để lộ những xót xa nơi đáy mắt, nhưng y chẳng giấu giếm được gì trước Vô Cứu cả. Khoảng lặng ngắn ngủi tan biến sau làn sương bên kia tấm kính, Tất An khẽ cất lời.


“Dù gương mặt đệ ra sao, ta cũng không để tâm đâu.”


Nét cười trên khóe miệng Vô Cứu xán lạn hơn.


“Đệ biết chứ, Tất An.” Đan ngón tay qua kẽ tay Tất An, hắn khoan thai giải thích. “Đệ biết, chỉ là… đệ không muốn chuyện này lộ ra trước công chúng. Đệ không thích cánh phóng viên đánh hơi được điều khác thường rồi bới lông tìm vết. Như vậy rất ảnh hưởng đến công ty, huynh cũng bị ảnh hưởng theo.”


Vô Cứu luôn lo nghĩ cho đại thể hơn là ưu tiên bản thân mình. Tất An chỉ đành bất đắc dĩ thuận theo hắn.


“Ta hiểu rồi.”


Im lặng một thoáng, y chợt nghiêng người, chạm má lên vết sẹo trên khóe mắt Vô Cứu. 


"Nghe đệ cả.”


Vỏn vẹn một cái chạm má thăm hỏi của người phương Tây, ấy thế mà trái tim Vô Cứu lại khẽ nảy lên. Hắn trông những yêu chiều trong ánh mắt Tất An, bỗng nghe đáy lòng văng vẳng tiếng mưa bì bõm.


*



Soi lại vết sẹo trên gương, cẩn thận vuốt tóc mái che phần sẹo bên mắt phải, Vô Cứu mới yên tâm xuống xe.


Sự việc Giám đốc công ty bị tạt axit giữa đường đã được hắn thuê người ém xuống. Thủ phạm bị bắt giữ, cánh báo chí cũng lắng dần. Vết sẹo trên mặt vừa lành, Vô Cứu lập tức đặt lịch ở một tiệm xăm kín tiếng. Thợ xăm chỉ làm việc buổi chiều, hắn phải canh đúng thời điểm gặp mặt.


Tiệm xăm bề ngoài trông như một quán cafe lowkey, trước cửa còn giăng đầy hoa và dây thường xuân. Vô Cứu xác nhận địa chỉ lần nữa rồi mở cửa vào.


Ngay sau đó, hắn trông thấy một bóng hình thân quen. 


Tất An đang ngồi trên chiếc ghế xoay, tóc mái hơi rủ, điềm tĩnh lật từng mẫu xăm. Bên cạnh y, người thợ xăm hình nghiêm túc chỉ điểm.


"Mẫu này có thể che được sẹo, về mặt thẩm mỹ cũng rất thời thượng, anh có thể cân nhắc..."


Nghe thấy tiếng cửa mở, anh ta ngẩng đầu, ngạc nhiên khi thấy Vô Cứu.


"Ồ, vị khách này… sao hai anh giống nhau thế? Sinh đôi à?"


Nghe vậy, Tất An ngẩng lên. Khoảnh khắc hai bên chạm mắt, Vô Cứu bỗng dưng phì cười.


Hôm nọ, Tất An có bảo với hắn hôm nay y có việc bận. Hắn chưa từng đề cập đến lịch xăm mình với Tất An nên chỉ nghĩ bâng quơ rằng như thế càng tiện cho hắn. Vô Cứu không ngờ, cái bận của y lại trùng với lịch xăm hình của hắn.


"Sao huynh lại ở đây?" Đã biết câu trả lời, Vô Cứu vẫn cố tình hỏi. Gương mặt nghiêm trang của Tất An thoáng qua chút bối rối như ăn trộm bị bắt quả tang. Thoáng sau, y thú thực.


"Ta muốn tạo bất ngờ cho đệ, ai ngờ…” Y xoa xoa vành tai. “Trùng hợp quá.”


Vô Cứu rộ cười. Dù vô tình hay hữu ý, Tất An vẫn luôn khiến hắn bất ngờ hết lần này đến lần khác; khi thì êm dịu, lúc lại xốn xang.


"Trùng hợp thế này, hẳn là do duyên số đã định rồi."


Bước về phía Tất An, hắn ngó xuống những hình xăm trưng bày trên bảng mẫu. Chủ tiệm xăm rất có khiếu thẩm mỹ, hình nào trông cũng có nét đặc sắc riêng.


"Huynh chọn được kiểu nào chưa?" Hắn ướm hỏi. 


Tất An ngập ngừng. Có một vài kiểu dáng y thấy cũng phù hợp, tuy nhiên, ngay khi trông thấy Vô Cứu xuất hiện trong tiệm, y bỗng nảy ra một ý tưởng mới - một mẫu xăm liên kết với bộ trang phục sao Bắc Đẩu, đặc biệt chỉ thuộc về y và Vô Cứu.


Như nhìn thấu được ý nghĩ của y, Vô Cứu lấy cây bút ra khỏi túi áo, chìa về phía y.


"Hay là nhà thiết kế đây có mẫu xăm trong đầu rồi?"


Trước ánh nhìn ngóng đợi của Vô Cứu, Tất An cười khẽ. Nhận lấy chiếc bút từ tay hắn, y mượn của thợ xăm một tờ giấy trắng, nhanh chóng phác thảo gương mặt Vô Cứu và hình xăm trong tưởng tượng của mình. Ngòi bút thoăn thoắt trên giấy, hình xăm tinh tế uốn lượn bên vành mắt sắc sảo, điểm xuyết bên xương hàm và những đường bên cổ. Lúc y lấy bút nhũ vàng tô lên hình xăm, đến thợ xăm cũng phải trầm trồ trước mẫu thiết kế kia.


"Đệ thấy thế nào?"


"Rất đẹp.” Vô Cứu họa lại đường nét trên vết sẹo bên mắt, nhoẻn cười, “Đệ nghĩ sẽ ấn tượng lắm.”


Tất An không giấu nét cười trong mắt, đưa mẫu xăm cho thợ xăm.


“Làm một bản cho tôi nữa.” Y điềm đạm nói, “Tôi muốn xăm đôi với đệ đệ của tôi.”


Không chỉ thợ xăm, đến Vô Cứu cũng thoáng kinh ngạc trước yêu cầu của y. Hai tiếng “đệ đệ” xuyến xao cõi lòng, hắn mặc kệ sự có mặt của người thứ ba, nhoài người ôm lấy Tất An. Hơi thở nhè nhẹ lay động bên tai y như gió lùa qua vùng cỏ áy, Tất An nghe Vô Cứu thổi vào hồn mình những thổn thức xa xăm.


“Ừm, đệ cũng muốn có hình xăm đôi với ca ca.”


Комментарии


Bạn khẳng định mình đã đọc kỹ toàn bộ điều khoản trước khi đặt comm. Bạn đặt comm, đồng nghĩa với việc bạn đồng ý toàn bộ điều kiện trên.

đặt đơn ủy thác
bottom of page