top of page
![[NTKGC] Tường Minh, 10.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_d1217e84c6c346748254f95e55dbf4ec~mv2.jpg/v1/fill/w_250,h_250,fp_0.50_0.50,q_30,blur_30,enc_avif,quality_auto/eb28e6_d1217e84c6c346748254f95e55dbf4ec~mv2.webp)
![[NTKGC] Tường Minh, 10.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_d1217e84c6c346748254f95e55dbf4ec~mv2.jpg/v1/fill/w_292,h_292,fp_0.50_0.50,q_90,enc_avif,quality_auto/eb28e6_d1217e84c6c346748254f95e55dbf4ec~mv2.webp)
[NTKGC] Tường Minh, 10.
Uống lầm một ánh mắt Cơn say theo nửa đời — Thục Linh, Treo tình. 10. Dù Khôi Nguyên bảo Tường Minh không cần để ý đến Thành Vũ nhưng làm sao cậu có thể thực sự không lưu tâm. Tên đấy là một thứ ung nhọt mà chỉ cần đi qua, trông thấy nó thôi là Tường Minh lại thấy hãm tài. Thành Vũ cũng có vòng bạn bè riêng. Vài người trong đó – bao gồm cả Ngọc Vy, em gái sinh đôi của Thành Vũ – là thành viên trong CLB Truyền Thông. Tường Minh cứ nghĩ, với cá tính của nó thì sau vụ đánh nhau

Tân Thời
33 phút đọc
![[NTKGC] Tường Minh, 9.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_d1217e84c6c346748254f95e55dbf4ec~mv2.jpg/v1/fill/w_250,h_250,fp_0.50_0.50,q_30,blur_30,enc_avif,quality_auto/eb28e6_d1217e84c6c346748254f95e55dbf4ec~mv2.webp)
![[NTKGC] Tường Minh, 9.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_d1217e84c6c346748254f95e55dbf4ec~mv2.jpg/v1/fill/w_292,h_292,fp_0.50_0.50,q_90,enc_avif,quality_auto/eb28e6_d1217e84c6c346748254f95e55dbf4ec~mv2.webp)
[NTKGC] Tường Minh, 9.
Trong nhân gian có hai điều không thể giấu Một là khi say, hai khi đã yêu ai rồi — Hamlet Trương, Đến sau. 9. Từ khi lên cấp 3, Tường Minh gần như không còn dính dáng đến chuyện gây sự hay đánh nhau tới mức phải vào phòng giáo vụ. Lần cuối cùng là vào năm ngoái, Tường Minh bị một giáo viên phàn nàn vì để tóc quá dài không đúng với hình ảnh một nam sinh, cậu cũng đáp trả giáo viên ấy theo cách riêng của mình. Nhưng thôi, chuyện cũ không nên nhắc lại, nhất là khi đó cũng là năm

Tân Thời
25 phút đọc
![[NTKGC] Tường Minh, 8.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_d1217e84c6c346748254f95e55dbf4ec~mv2.jpg/v1/fill/w_250,h_250,fp_0.50_0.50,q_30,blur_30,enc_avif,quality_auto/eb28e6_d1217e84c6c346748254f95e55dbf4ec~mv2.webp)
![[NTKGC] Tường Minh, 8.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_d1217e84c6c346748254f95e55dbf4ec~mv2.jpg/v1/fill/w_292,h_292,fp_0.50_0.50,q_90,enc_avif,quality_auto/eb28e6_d1217e84c6c346748254f95e55dbf4ec~mv2.webp)
[NTKGC] Tường Minh, 8.
Giá mà lúc mình buồn như tận thế Có một ai bấm máy gọi cho mình. — Nguyễn Thiên Ngân, Mình Phải Sống Như Mùa Hè Năm Ấy. 8. Tưởng rằng sau cuộc drama với CLB Phát Thanh, CLB sẽ được sóng yên biển lặng cho đến ngày diễn ra sự kiện. Sự thật lại nói với Tường Minh rằng, giông này chưa qua can qua lại tới. Mà thứ gọi là "can qua" ấy lại là vấn đề diễn ra ngay nội bộ trong CLB vốn đã manh nha từ trước. Ban Thiết kế bị chậm tiến độ. Thực ra, chậm tiến độ là điều có thể du di trong C

Tân Thời
26 phút đọc
![[NTKGC] Tường Minh, 7.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_d1217e84c6c346748254f95e55dbf4ec~mv2.jpg/v1/fill/w_250,h_250,fp_0.50_0.50,q_30,blur_30,enc_avif,quality_auto/eb28e6_d1217e84c6c346748254f95e55dbf4ec~mv2.webp)
![[NTKGC] Tường Minh, 7.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_d1217e84c6c346748254f95e55dbf4ec~mv2.jpg/v1/fill/w_292,h_292,fp_0.50_0.50,q_90,enc_avif,quality_auto/eb28e6_d1217e84c6c346748254f95e55dbf4ec~mv2.webp)
[NTKGC] Tường Minh, 7.
Có lẽ phút giây gặp nhau Giống như mùa thu đang đợi cơn gió đông sang vụt qua. — Vũ., Nếu những tiếc nuối. 7. Sau hôm đó, mỗi khi đội tuyển Toán học buổi tối, Tường Minh đều đem đồ ăn qua cho Khôi Nguyên. Nhất khối thực ra không phải người kén ăn. Ngoại trừ cơm hộp, còn lại bánh bao, bánh mì, xôi, bún phở... cậu ta đều ăn được. Phong cách nhắn tin của nhất khối cũng kiệm lời y chang ngoài đời. Mỗi lần Tường Minh nhắn hỏi, Khôi Nguyên đều đáp vắn tắt đến mức chỉ có mấy chữ cái

Tân Thời
15 phút đọc
![[NTKGC] Tường Minh, 6.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_d1217e84c6c346748254f95e55dbf4ec~mv2.jpg/v1/fill/w_250,h_250,fp_0.50_0.50,q_30,blur_30,enc_avif,quality_auto/eb28e6_d1217e84c6c346748254f95e55dbf4ec~mv2.webp)
![[NTKGC] Tường Minh, 6.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_d1217e84c6c346748254f95e55dbf4ec~mv2.jpg/v1/fill/w_292,h_292,fp_0.50_0.50,q_90,enc_avif,quality_auto/eb28e6_d1217e84c6c346748254f95e55dbf4ec~mv2.webp)
[NTKGC] Tường Minh, 6.
Chuyến du hí thực sự không nằm ở việc kiếm tìm những vùng đất mới mà ở việc tự mình phát hiện ra điều mới mẻ. — Marcel Proust, Đi tìm thời gian đã mất. 6. "Ê Tường Minh, Minh Tinh!" "Đại Minh Tinh của chúng ta ơi!" Tường Minh giật mình, vô thức đáp: "Đây!" "Đệch, cậu đúng là mắc bệnh ngôi sao rồi, gọi thế mới thưa." Hoàng Bách nhăn nhó, đẩy cậu ra trước. "Tới lượt cậu gọi đồ rồi đấy, Ngôi Sao." Hôm nay nhà ăn trường đông bất thường, chứ không thì Tường Minh cũng chẳng có cơ h

Tân Thời
20 phút đọc
![[NTKGC] Tường Minh, 5.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_d1217e84c6c346748254f95e55dbf4ec~mv2.jpg/v1/fill/w_250,h_250,fp_0.50_0.50,q_30,blur_30,enc_avif,quality_auto/eb28e6_d1217e84c6c346748254f95e55dbf4ec~mv2.webp)
![[NTKGC] Tường Minh, 5.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_d1217e84c6c346748254f95e55dbf4ec~mv2.jpg/v1/fill/w_292,h_292,fp_0.50_0.50,q_90,enc_avif,quality_auto/eb28e6_d1217e84c6c346748254f95e55dbf4ec~mv2.webp)
[NTKGC] Tường Minh, 5.
Hãy để tôi kể bạn nghe về những người rất giàu. Họ khác với bạn và tôi. — F. Scott Fitzgerald, "The Rich Boy" (1926). 5. Sau sự kiện Trung Thu thành công rực rỡ, CLB Truyền Thông rốt cuộc cũng có thể tạm thở phào. Lượng đơn đăng ký từ học sinh lớp 10 đổ về thậm chí còn vượt ngoài dự đoán của ban Cán sự. An Trường đứng một bên hóng hớt cũng phải khen đểu một câu lần này Tường Minh thu hoạch được một vụ mùa bội thu. Trong lúc phần đông thành viên đang tạm thảnh thơi trước thềm

Tân Thời
23 phút đọc
![[NTKGC] Tường Minh, 4.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_d1217e84c6c346748254f95e55dbf4ec~mv2.jpg/v1/fill/w_250,h_250,fp_0.50_0.50,q_30,blur_30,enc_avif,quality_auto/eb28e6_d1217e84c6c346748254f95e55dbf4ec~mv2.webp)
![[NTKGC] Tường Minh, 4.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_d1217e84c6c346748254f95e55dbf4ec~mv2.jpg/v1/fill/w_292,h_292,fp_0.50_0.50,q_90,enc_avif,quality_auto/eb28e6_d1217e84c6c346748254f95e55dbf4ec~mv2.webp)
[NTKGC] Tường Minh, 4.
Ôi, anh chỉ mong em vẫn còn nhớ Những ngày hạnh phúc khi ta còn là bạn… ― Les feuilles mortes, Yves Montand. 4. "Cậu đang duyệt file cho sự kiện Trung Thu đó à?" Nghe tiếng Việt Anh, Tường Minh rời mắt khỏi màn hình, ngoảnh lại. Cuối giờ chiều, mọi người gần như đã về hết, chỉ còn mấy người học đội tuyển và đám tham gia CLB ở lại. Lát nữa đội tuyển Văn sẽ học ngay trong phòng, Tường Minh chỉ định xử nốt đám tệp thiết kế thành viên CLB gửi rồi cuốn gói về ký túc xá. "Ừ, sửa nố

Tân Thời
21 phút đọc
![[NTKGC] Tường Minh, 3.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_d1217e84c6c346748254f95e55dbf4ec~mv2.jpg/v1/fill/w_250,h_250,fp_0.50_0.50,q_30,blur_30,enc_avif,quality_auto/eb28e6_d1217e84c6c346748254f95e55dbf4ec~mv2.webp)
![[NTKGC] Tường Minh, 3.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_d1217e84c6c346748254f95e55dbf4ec~mv2.jpg/v1/fill/w_292,h_292,fp_0.50_0.50,q_90,enc_avif,quality_auto/eb28e6_d1217e84c6c346748254f95e55dbf4ec~mv2.webp)
[NTKGC] Tường Minh, 3.
Đưa em về thanh xuân Về những dấu yêu ban đầu Những âu lo cứ thế hững hờ qua tay. ― Da LAB, Thanh xuân. 3. Nói đến thể thao, Tường Minh cũng có tương đối nhiều kỷ niệm. Hồi bé, vóc dáng cậu khá nhỏ con so với bạn bè đồng trang lứa, lại thêm gương mặt giống mẹ phần nhiều nên trông tương đối nữ tính, thế nên bố cậu luôn khuyến khích cậu uống thật nhiều sữa và các loại thuốc chức năng hỗ trợ phát triển chiều cao, đồng thời cũng đưa cậu tham gia tất tần tật các loại hình thể thao

Tân Thời
20 phút đọc
![[NTKGC] Tường Minh, 2.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_d1217e84c6c346748254f95e55dbf4ec~mv2.jpg/v1/fill/w_250,h_250,fp_0.50_0.50,q_30,blur_30,enc_avif,quality_auto/eb28e6_d1217e84c6c346748254f95e55dbf4ec~mv2.webp)
![[NTKGC] Tường Minh, 2.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_d1217e84c6c346748254f95e55dbf4ec~mv2.jpg/v1/fill/w_292,h_292,fp_0.50_0.50,q_90,enc_avif,quality_auto/eb28e6_d1217e84c6c346748254f95e55dbf4ec~mv2.webp)
[NTKGC] Tường Minh, 2.
Nhưng nếu mình không mất mát gì cả thì đời mình sẽ không khổ. ― Ernest Hemingway, Giã từ vũ khí. 2. Ăn tối trở về, Tường Minh thấy mấy thằng bạn cùng phòng đều đang ngồi học hoặc đeo tai nghe chơi game. Cậu ở ký túc xá, phòng nào cũng có bốn người nhưng tháng trước Xuân Bách lớp Lý mới chuyển ra thuê trọ ngoài nên giờ chỉ còn ba thằng: cậu, Hoàng Đăng lớp Sinh với An Trường lớp Địa. Hoàng Đăng ở trong đội tuyển nên cả ngày đi học, tối về lại tiếp tục công cuộc cày cuốc cánh đ

Tân Thời
16 phút đọc
![[NTKGC] Tường Minh, 1.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_d1217e84c6c346748254f95e55dbf4ec~mv2.jpg/v1/fill/w_250,h_250,fp_0.50_0.50,q_30,blur_30,enc_avif,quality_auto/eb28e6_d1217e84c6c346748254f95e55dbf4ec~mv2.webp)
![[NTKGC] Tường Minh, 1.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_d1217e84c6c346748254f95e55dbf4ec~mv2.jpg/v1/fill/w_292,h_292,fp_0.50_0.50,q_90,enc_avif,quality_auto/eb28e6_d1217e84c6c346748254f95e55dbf4ec~mv2.webp)
[NTKGC] Tường Minh, 1.
Ôi hãy yêu đi, chừng nào có thể. ― Ferdinand Freiligrath. 1. Tiếng nhạc từ loa trường vang lên, ngắt quãng mạch viết của Tường Minh. Bản nhạc cổ điển cậu rất quen: Giấc Mộng Tình Yêu khúc số 3 của Liszt. Ngừng bút, cậu trông mảnh trời thênh thênh bên kia ô cửa, bỗng nhớ ra số podcast của CLB Phát Thanh đã chuyển sang giờ tự học buổi chiều thứ bảy. "Chào các bạn, mình là Thu Thủy của câu lạc bộ Phát Thanh và đây là tập thứ hai mươi ba của podcast. Trong số podcast hôm nay chún

Tân Thời
12 phút đọc
![[Nhân Thế] Chương 41.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.png/v1/fill/w_250,h_250,fp_0.50_0.50,q_35,blur_30,enc_avif,quality_auto/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.webp)
![[Nhân Thế] Chương 41.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.png/v1/fill/w_292,h_292,fp_0.50_0.50,q_95,enc_avif,quality_auto/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.webp)
[Nhân Thế] Chương 41.
Cảnh báo : Chương này bao gồm yếu tố bạo lực, hiếp dâm và tâm lý nặng. Người đọc cân nhắc trước khi tiếp tục. Chương 41. (21+) Lần nữa bước vào căn nhà cũ từng đứng tên mẹ Thế, tâm trạng Nhân hơi ngổn ngang. Căn nhà này chẳng mang đến kỷ niệm tốt lành nào cho cậu, Nhân còn nhớ y nguyên đoạn băng quay cận cảnh hắn tông vào xe Du lẫn trong mùi nhựa cháy ngai ngái trên sàn gỗ. Hình như từ khoảnh khắc đó, mối quan hệ vốn đã chênh vênh giữa cậu và Thế đã trượt dài trên con xe cổ đ

Tân Thời
30 phút đọc
![[Nhân Thế] Chương 40.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.png/v1/fill/w_250,h_250,fp_0.50_0.50,q_35,blur_30,enc_avif,quality_auto/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.webp)
![[Nhân Thế] Chương 40.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.png/v1/fill/w_292,h_292,fp_0.50_0.50,q_95,enc_avif,quality_auto/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.webp)
[Nhân Thế] Chương 40.
Chương 40. Tiếng búa phán quyết nện xuống, vang vọng khắp khán phòng, để lại một khoảng lặng thinh. Nhân đặt mắt lên người phụ nữ đang cúi gằm mặt trước vành móng ngựa, không biết nên cảm thấy ra sao trước cục diện hiện tại. Nửa tháng qua, Nhân chưa một đêm yên giấc. Cậu chạy đôn chạy đáo tìm luật sư bào chữa, gom góp giấy tờ giảm nhẹ tội cho bà Bích, người mẹ đã nuôi nấng cậu từ bé. Tất cả cố gắng ấy, cuối cùng cũng chỉ đủ để mức án rút xuống còn bảy năm tù. Bảy năm, xét cho

Tân Thời
19 phút đọc
![[Nhân Thế] Chương 39.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.png/v1/fill/w_250,h_250,fp_0.50_0.50,q_35,blur_30,enc_avif,quality_auto/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.webp)
![[Nhân Thế] Chương 39.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.png/v1/fill/w_292,h_292,fp_0.50_0.50,q_95,enc_avif,quality_auto/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.webp)
[Nhân Thế] Chương 39.
Chương 39. Cửa phòng mở ra, Nhân xách một cặp lồng cháo cùng giỏ hoa quả vào trong. Phòng bệnh yên tĩnh, tiếng máy đo nhịp tim thỉnh thoảng phát ra tiếng bíp đều đều. Du đã tỉnh, tựa lưng vào thành giường, cuốn sách để mở trên bàn gấp cạnh giường. Nhác thấy Nhân, anh rời mắt khỏi trang giấy, ngạc nhiên. "Vẫn đang trong ca của em, sao lại chạy đi mua đồ rồi." "Có người nhờ em qua bên kia mua ít đồ," Nhân vừa đáp, vừa tiến tới tủ đầu giường đặt giỏ hoa quả và cặp lồng cháo xuốn

Tân Thời
18 phút đọc
![[Nhân Thế] Chương 38.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.png/v1/fill/w_250,h_250,fp_0.50_0.50,q_35,blur_30,enc_avif,quality_auto/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.webp)
![[Nhân Thế] Chương 38.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.png/v1/fill/w_292,h_292,fp_0.50_0.50,q_95,enc_avif,quality_auto/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.webp)
[Nhân Thế] Chương 38.
Chương 38. Chiếc xe phóng bạt gió trong đêm, lao vun vút qua khu công nghiệp hoang hoải nằm rìa ngoại ô. Trên tuyến quốc lộ vắng tanh, chỉ đôi ba chiếc container thỉnh thoảng lướt qua, ánh đèn pha rọi vào những biển báo giới hạn tốc độ 90km/h. Song kim đồng hồ trên xe lại vượt ngưỡng, vọt sát mốc 120. Cảnh vật hai bên đường mờ nhoè trong mắt lái. Đến gần cuối quốc lộ, nơi những ngọn cây cao bắt đầu hiện ra lác đác giữa màn đêm và bóng nhà xa mờ phía chân trời, camera điện tho

Tân Thời
17 phút đọc
![[Nhân Thế] Chương 37.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.png/v1/fill/w_250,h_250,fp_0.50_0.50,q_35,blur_30,enc_avif,quality_auto/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.webp)
![[Nhân Thế] Chương 37.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.png/v1/fill/w_292,h_292,fp_0.50_0.50,q_95,enc_avif,quality_auto/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.webp)
[Nhân Thế] Chương 37.
Chương 37. Trong không gian yên tĩnh của thang máy, Nhân cảm nhận rõ tiếng tim mình đập mạnh, từng nhịp “thình thịch” vang vọng trong màng nhĩ. Cậu bối rối xoay mặt chiếc đồng hồ đeo tay vào phía trong, khéo léo che đi động mạch ở cổ tay rồi hít một hơi sâu. Thang máy từ từ di chuyển lên cao, những con số trên bảng điều khiển nhảy liên tục, cuối cùng dừng lại ở tầng 18. Bước ra khỏi thang máy, Nhân rút điện thoại, bấm gọi cho “Anh ấy”. Khi đầu dây bên kia bắt máy, cậu cũng vừ

Tân Thời
26 phút đọc
![[Nhân Thế] Chương 36.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.png/v1/fill/w_250,h_250,fp_0.50_0.50,q_35,blur_30,enc_avif,quality_auto/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.webp)
![[Nhân Thế] Chương 36.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.png/v1/fill/w_292,h_292,fp_0.50_0.50,q_95,enc_avif,quality_auto/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.webp)
[Nhân Thế] Chương 36.
Phần Bảy, Chương trình Truman. Đặt theo bộ phim cùng tên của Peter Weir. Chương 36. Nhân không muốn nhớ lại. Thực ra, khi đập cửa phòng Du, cậu chẳng muốn suy nghĩ gì cả. Đã rất lâu rồi sau rất nhiều năm, cái cảm giác hoảng hốt khi chứng kiến điều gì vượt ngoài sức tưởng tượng lại bùng lên trong lòng. Cậu nghe thấy tiếng quạt trần quay vù vù trong phòng. Cậu trông thấy đồng phục trắng tinh lem vệt máu. Cậu gặp lại Hoàng Khiêm. Hoàng Khiêm nhìn cậu băng bó cổ tay chằng chịt vế

Tân Thời
20 phút đọc
![[Nhân Thế] Chương 35.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.png/v1/fill/w_250,h_250,fp_0.50_0.50,q_35,blur_30,enc_avif,quality_auto/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.webp)
![[Nhân Thế] Chương 35.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.png/v1/fill/w_292,h_292,fp_0.50_0.50,q_95,enc_avif,quality_auto/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.webp)
[Nhân Thế] Chương 35.
Chương 35. (18+) Trong chuỗi ngày sinh hoạt bộn bề kể từ khi lên thành phố, Nhân hiếm khi có dịp thong thả đón bình minh. Bình minh ở phố thị không mang vẻ thơ mộng như trên đồi thông lộng gió hay tràn đầy sức sống khi mặt trời vươn mình từ biển cả. Nó là khoảnh khắc trì trệ mà những người làm công như cậu chẳng hề trông đợi, là dấu mốc khởi điểm một ngày mới, đều đặn lặp lại guồng quay. Nhân cảm thấy có lẽ gần sáu năm ở thủ đô đã đồng hóa cậu thành con người nơi ấy. Để khi á

Tân Thời
20 phút đọc
![[Nhân Thế] Chương 34.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.png/v1/fill/w_250,h_250,fp_0.50_0.50,q_35,blur_30,enc_avif,quality_auto/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.webp)
![[Nhân Thế] Chương 34.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.png/v1/fill/w_292,h_292,fp_0.50_0.50,q_95,enc_avif,quality_auto/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.webp)
[Nhân Thế] Chương 34.
Chương 34. Đối mắt với Thế nửa giây, Nhân bước về phía hắn. "Anh ngủ ít quá, còn chưa qua nửa đêm mà." Cậu níu áo hắn, mắt liếc quanh căn phòng trống, "Ừm, xin lỗi, em thấy cửa không khóa nên..." "Không sao," Thế ngắt lời cậu, thản nhiên đẩy cửa vào. Nhân vừa buông tay khỏi vạt áo hắn thì chợt thấy hắn nghiêng người đến. Đặt tay lên vai cậu, hắn ngả cằm lên tay, hỏi vọng từ sau. "Tôi cũng định xong lễ tang thì sẽ dẫn em đến đây. Giờ cũng tiện, có muốn xem luôn không?" Hơi thở

Tân Thời
18 phút đọc
![[Nhân Thế] Chương 33.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.png/v1/fill/w_250,h_250,fp_0.50_0.50,q_35,blur_30,enc_avif,quality_auto/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.webp)
![[Nhân Thế] Chương 33.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.png/v1/fill/w_292,h_292,fp_0.50_0.50,q_95,enc_avif,quality_auto/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.webp)
[Nhân Thế] Chương 33.
Chương 33. Về tới cổng trọ, Nhân nhác thấy có người đang đứng đợi mình. Không khí buổi sáng còn vương chút dư âm của cơn mưa đêm qua, mặt đường loang lổ những vệt nước chưa kịp bốc hơi hết, hòa cùng hơi nóng khô khốc phả ra từ những mái tôn cũ kỹ của khu trọ. Đoàn Thư Gia lười biếng dựa vào bờ tường. Hôm nay, y khác hẳn với cái dáng vẻ lôi thôi thường ngày. Bộ vest đen cắt may vừa vặn ôm lấy cơ thể, mái tóc được vuốt keo gọn gàng, gương mặt thản nhiên đến mức chẳng hề có chú

Tân Thời
18 phút đọc
![[Nhân Thế] Chương 32.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.png/v1/fill/w_250,h_250,fp_0.50_0.50,q_35,blur_30,enc_avif,quality_auto/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.webp)
![[Nhân Thế] Chương 32.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.png/v1/fill/w_292,h_292,fp_0.50_0.50,q_95,enc_avif,quality_auto/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.webp)
[Nhân Thế] Chương 32.
Chương 32. Con người đạt đến đỉnh vinh quang nhờ tham vọng, cũng chết rục trên đó vì tham vọng. Nhân chưa bao giờ nghĩ cậu sẽ rơi vào tình cảnh ấy cho đến ngày hôm nay. Cậu đã ngủ quên trên tham vọng ái tình. Nhưng ánh mắt của Thế đã cảnh tỉnh cậu. Chẳng có niềm yêu nào cuộn trào mãnh liệt như những con sóng khơi xa. Cũng chẳng có cuộc tình nào dư dả tựa lớp phù sa bồi tụ những đồng bằng. Hắn sẽ chẳng vì một cuộc làm tình mà đột nhiên quay qua yêu cậu. Vậy mới càng đáng sợ. H

Tân Thời
22 phút đọc
bottom of page