top of page
![[Nhân Thế] Chương 53.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.png/v1/fill/w_333,h_250,fp_0.50_0.50,q_35,blur_30,enc_avif,quality_auto/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.webp)
![[Nhân Thế] Chương 53.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.png/v1/fill/w_292,h_219,fp_0.50_0.50,q_95,enc_avif,quality_auto/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.webp)
[Nhân Thế] Chương 53.
Chương 53. (18+ Người đàn ông nổ súng. Chẳng có điều gì xảy ra. Nhân chớp mắt hai cái mới nhận ra khẩu súng kia đã hết đạn. Cậu và người kiểm lâm vẫn giữ yên tư thế. Cậu dời tầm mắt từ đôi mắt sáng ngời của ông xuống nòng súng. Nếu trong khẩu súng kia còn đạn, có lẽ giờ phút này cậu đã "chết". Người đàn ông kia có biết súng đã hết đạn khi định bắn cậu đòn kết liễu này không? Hay cậu chỉ tình cờ may mắn... Thấy khóe miệng người đàn ông nhếch lên Nhân liền biết, đây không phải

Tân Thời
28 phút đọc
![[Nhân Thế] Chương 52.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.png/v1/fill/w_333,h_250,fp_0.50_0.50,q_35,blur_30,enc_avif,quality_auto/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.webp)
![[Nhân Thế] Chương 52.](https://static.wixstatic.com/media/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.png/v1/fill/w_292,h_219,fp_0.50_0.50,q_95,enc_avif,quality_auto/eb28e6_e6a6b913d0ea4cb78bb8e75850f2f53b~mv2.webp)
[Nhân Thế] Chương 52.
Chương 52. (17+) Suốt những năm sống cùng Du ở khu trọ đấy, Nhân từng nghĩ cậu đã hiểu anh đủ nhiều. Anh là một tay nhiếp ảnh gia lãng mạn, là người quay phim nghệ thuật, là một chàng trai có tâm hồn tinh tế hơn nhiều so với vẻ ngoài xuề xòa của anh. Dù luôn làm việc với hình ảnh, anh không phải một người nhìn mọi thứ ở trên bề mặt. Những gì anh trông thấy luôn nằm ở tầng sâu hơn thế. Nhưng hiện tại, khi lần nữa đối mặt với Du sau nhiều tháng xa cách, Nhân mới phát hiện con n

Tân Thời
30 phút đọc


Bãi sao.
"Hàng mi em rớt ánh sao Em đi chân đất khuất vào cõi anh." — Hoàng Cầm, Đi bên em . Bãi sao. Khi máy bay tấp xuống sân bay tỉnh K, Nga đã mệt rũ. Tai nàng thường đau nhói mỗi khi áp suất thay đổi, dù đã bịt tai thì vẫn không áp nổi cơn say máy bay. Điều duy nhất an ủi nàng là khi máy bay chuẩn bị hạ cánh, nàng có thể trông thấy bãi biển xanh bên bờ cát trắng từ trên cao. Nắng rải trên bờ cát lấp lánh xà cừ, cái mùa khô ráo gợi nàng đến thuở ấu thơ nhìn những lò nung hầm hập.

Tân Thời
41 phút đọc
bottom of page