top of page
[Mademoiselle] 08.
Tám - Rung động là gương mặt yêu kiều. Tĩnh Nguyệt vẫn nhớ hơi ấm nao lòng khi lần đầu chạm tay với Thiều Hoa. Bàn tay cô không mảnh khảnh, cứng nhắc như tay nàng. Đôi tay ấy đầy đặn hơn, mềm mại hơn và rất đỗi ấm áp. Khi ấy nàng đang trong cơn bực tức, hơi ấm xa lạ kia tràn đến cả khóe mắt, hóa thành giọt lệ nghẹn ngào. Có lẽ ấn tượng về lần gặp đầu tiên quá sâu đậm, Tĩnh Nguyệt lại bất giác nảy sinh hoài cảm mỗi khi hai người chạm tay. Giống như cái lần nàng kéo cổ tay cô đ

Tân Thời
16 phút đọc
"Đào, phở và piano" - thước phim về niềm tiếc nuối.
02.03.2024. Hôm qua tôi đi xem phim "Đào, phở và piano", xem về cứ bứt rứt, thế là quyết định viết một bài cảm nghĩ, “phê phim” đu theo...

Tân Thời
10 phút đọc
[Mademoiselle] 07.
Bảy - Rung động là chuyến tàu viễn dương. Xe lửa rồ lên vài hồi còi, bánh xe lạo xạo ma sát với đường ray. Tàu vừa mới rời ga Hàng Cỏ, Thiều Hoa bên cạnh nàng đã ngủ mất. Tĩnh Nguyệt liếc quầng thâm mờ dưới vành mắt cô, nén lại những nghi vấn vào trong lòng. Thanh nữ chống tay lên cửa sổ, ngắm nhìn cảnh vật bên ngoài chảy trôi cùng với mùi hoa sữa của mùa thu Hà thành. Thiều Hoa đã dùng tới phấn son mà còn chẳng giấu nổi quầng thâm, đoán rằng cô đã mất ngủ một thời gian. Mấy

Tân Thời
11 phút đọc
bottom of page